Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Tiếp tục phần 3: Tập 1- chương 1:
Char: ...
David: Cậu sao vậy ?
Char: Không hiểu tại sao tôi thấy nó rất thân thuộc với mình.
David: Tên cậu là gì?
Char: ...Tôi không biết tên thật của mình nhưng tên mới đây của tôi là Charles Wales.
David: Lần đầu tỉnh dậy cậu thấy mình ở đâu?
 Char: Tôi thấy mình đang ở trong bệnh viện và không nhớ gì hết. Cho tôi xin lỗi vì lúc nãy lỡ tông anh.
David: Tôi hiểu vấn đề rồi. Cậu bị mất trí nhớ. Tên tôi là David. Tôi sẽ giúp anh tìm lại trí nhớ của mình.
Char: Đối với tôi thì có trí nhớ hay không không quan trọng. Quan trọng là hiện tại tôi sẽ sống như thế nào. Tôi muốn làm một con người có ích cho đất nước, thế giới.
Char nhìn xa xăm với đôi mắt đầy hy vọng.
David: Có vẻ cậu không muốn tìm hiểu về mình. Có phải cậu nghĩ quá khứ của cậu quá tăm tối.
Char: Tôi tên là ... Vic. Đó là điều tôi nhớ thông qua câu nói lúc trước của anh. Và tôi có cảm giác không tốt về bản thân mình.
David: Ai cũng có những lầm lỗi trong cuộc đời mình Vic à.
Char: Trông anh có vẻ buồn, có chuyện gì vậy, tôi với anh có thân thiết với nhau không.
David: Vì tôi rất thông cảm cho số phận của cậu. Tôi với cậu không thân thiết với nhau mấy có khi cả hai là kẻ thù của nhau.
Char: Tôi xin lỗi vì những gì đã gây ra, cảm ơn anh vì đã bỏ qua chuyện cũ và cứu tôi.
David: Tôi không thể thấy người gặp nạn mà không cứu.
Char: Tôi sẽ làm lại cuộc đời không để nó tàn lụi đâu.
David: Tôi sẽ luôn ửng hộ anh Vic, à không Charles.
Char: Anh gọi tôi là gì cũng được.
David: Giờ cậu định làm gì đây ?
Char: Trước tiên tôi phải xác định nơi tôi cần đến.
David: ... Tôi không biết có giúp được gì cho anh không.
Char: Cảm ơn anh đã lo lắng cho tôi. Tôi không thể phụ thuộc vào anh hoài như vậy. Đối với tôi, anh như một người thân của tôi vậy.
David: Anh tôn trọng tôi đến thế sao? Tôi có thể làm anh cậu được không?
Char: Anh... em... Được.
Đột nhiên Char thấy một hình ảnh trong đầu mình.
Char: Đó là ...
David: ...
Hình ảnh đó càng ngày càng rõ nét hơn trong đầu anh : một con người nhân hậu hoạt bát và giống hệt anh.
Char: F...F...Flavian ...
David nói với Char trong vẻ sợ hãi tột độ. Anh lo lắng về số phận của người em này.
David: Cậu nhớ tên em cậu ư. Lạy Chúa, đừng gắng nhớ lại nữa Char đừng nhớ nữa.

Không có nhận xét nào: